Tự Tin

Người ơi chớ giận bởi sang tàu
Chẳng ngại khăn này tớ sẽ lau
Nhạt cõi xa rồi quên khổ nát
Gầy thân cách biệt tủi tim nhàu
Thôi đành thực tiễn đừng lo trước
Vẫn khấn tâm thành chả sợ sau
Phải nhớ cho lòng thêm rạng nghĩa
Tình kia mãi đẹp chóng khơi màu

Mộng Du Tuyết Trinh

Lấy Phải Chồng...

Vất vã nào hơn lấy phải chồng
Ôi trời chẳng tích sự này ông?
Mờ sương sáng nghẻo còn theo mỹ
Nhạt nắng say chiều thật uổng công
Bữa nọ ôm vàng chơi bóng đá
Hôm rày nợ độ gá đôi bông
Nhà bao thứ xịn đem cầm cố
Hết gạo teo tiền có khổ không

Mộng Du Tuyết Trinh

Quạnh Quẽ

Từng đêm nặng trĩu bởi ông chồng
Ảo não thân kiều ngán phận không
Kiếp hỡi duyên hờn ngơ ngẩn lệ
Phần ơi nguyệt lỡ vẩn vơ bồng
Nhiều hôm kẻ hận bao lần ngóng
Lắm buổi ta sầu mỗi độ trông
Trí nản tim buồn nghe quạnh quẽ
Giờ đây lặng lẽ chẳng tô hồng

Mộng Du Tuyết Trinh

Mãi Tiếc

Mỗi phút hương nồng bỏ lại đây
Nhiều năm dõi đợi dáng ai gầy
Màn đơn chiếu mỏng còn vơ vẫy
Nệm ấm giường cong vãi trải đầy
Nghĩ buổi trao tình thơm tóc mượt
Thương lần gởi chữ đậm lòng ngây
Nàng đi kỷ niệm mình tôi giữ
Mãi tiếc yêu người để dạ vây

Mộng Du Tuyết Trinh

Mãi Tiếc

Mỗi phút hương nồng bỏ lại đây
Nhiều năm dõi đợi dáng ai gầy
Màn đơn chiếu mỏng còn vơ vẫy
Nệm ấm giường cong vãi trải đầy
Nghĩ buổi trao tình thơm tóc mượt
Thương lần gởi chữ đậm lòng ngây
Nàng đi kỷ niệm mình tôi giữ
Mãi tiếc yêu người để dạ vây

Mộng Du Tuyết Trinh

Mê Thơ Đường Luật

Học mãi thơ đường khó khổ đây
Nhiều khi lỗi bệnh cứ dăng đầy
Lời câu chẳng trọn còn ham vẫy
Chữ viết chưa tròn lại ngỏ vây
Bởi mỗi tình mê đành lịm quấy
Do hồn lửa thắm mộng quàng lây
Dù ai bỏ diễu không màng lấy
Thú thỏa niềm vui dẫu trật trầy

Mộng Du Tuyết Trinh

Kỷ Niệm

Kỷ niệm ngày nao vẫn nhớ hoài
Vô hình úp lại để làm oai
Niềm vui chỉ thấy êm tình chợ
Nghĩa thắm càng say thoả mộng đoài
Rộn rã khung trời gan Thảo khoái
Reo mừng nét mặt của nàng choai
Rồi mơ ảnh chụp khao người mới
Đón bạn cùng ăn ở xã ngoài

Mộng Du Tuyết Trinh

Nỗi Niềm

Chẳng nỡ làm ai đó giật mình
Yêu người muốn ngỏ lại vờ thinh
Đường duyên lắm kẻ thi hòa vịnh
Nẻo ái nhiều em vẽ họa bình
Ảo não thân bèo luôn ngại tính
Bơ phờ kiếp hẩm mãi điều binh
Nàng không có hiểu tâm hoài bịnh
Cũng tại nghèo thôi trốn ở đình

Mộng Du Tuyết Trinh

Lãng Mạn

Ngắm cảnh trời mây một bữa chiều
Tâm hồn trải rộng thấy đời phiêu
Nàng xinh quá mượt làm ta hiểu
Nữ đẹp vừa hoang khiến kẻ liều
Ảnh chọn nhà bên thường chế diễu
Em kề ngả trước vẫn dùng chiêu
Tình anh lãng tử luôn hoài thiếu
Gặp những người ưa tóm cả nhiều

Mộng Du Tuyết Trinh

Lãng Mạn

Ngắm cảnh trời mây một bữa chiều
Tâm hồn trải rộng thấy đời phiêu
Nàng xinh quá mượt làm ta hiểu
Nữ đẹp vừa hoang khiến kẻ liều
Ảnh chọn nhà bên thường chế diễu
Em kề ngả trước vẫn dùng chiêu
Tình anh lãng tử luôn hoài thiếu
Gặp những người ưa tóm cả nhiều

Mộng Du Tuyết Trinh

Mộng Du Tuyết Trinh

Bút lực: 543.8

Trang 1/1458